KHÔNG ÁP DỤNG CÔNG NGHỆ MÀ “SÓC LỌ” CÓ ĐƯỢC KHÔNG?
Email đã giết chết thư tay, chém một nhát vào ngành bưu điện chậm chạp. Điều đó là tất yếu, là xu thế, không ai chống lại được.
Và công việc, nếu bạn đang không dùng email, không dùng internet để giải quyết, bạn sắp thành “bưu điện” rồi. Anh không kiếm cho mình một cô bạn gái, một người tình mà chỉ lo sóc lọ thì tương lai nhanh thấy thôi, anh sẽ trở lên một kẻ bệnh hoạn.

Sóc lọ trong công việc là gì? Chính là sự quay lại thời đồ đá để giải quyết công việc… bằng tay. Đó là không nhận văn bản điện tử mà bắt cấp dưới in ra bản giấy để đọc; đó là không gửi tin nhắn qua MXH (free và giữ mật) mà sử dụng SIM (tốn mỗi tin mấy trăm đồng và bị nhà mạng soi, không sửa, không xóa được); đó là chỉ nhăm nhe di chuyển tài liệu dữ liệu bằng USB (cõng theo virus, dễ rơi mất) mà không dùng mạng (nhanh, an toàn hơn, không giới hạn không gian)…
Một đứa cháu mình, học xong đại học, xin việc vào Trung tâm Nhiệt đới Việt Nga, nó phàn nàn rằng sếp ở bộ phận của nó không biết dùng Zalo hay bất cứ MXH nào để làm việc, trao đổi, công việc bế tắc, chậm chạp. Mình chợt nghĩ, cụ đó không biết dùng Zalo vì không có smart-phone chăng? Thưa không, iPhone đời mới nhất. Mình hỏi cụ đó nhiêu tuổi, sắp về hưu chăng? Đứa cháu nói: “Dạ không, còn nhỏ tuổi hơn chú ạ”. Chời! Có chuyện đó thật sao? Giờ nó ra khỏi chỗ làm đó rồi. Đến một chỗ làm mới như bao nơi khác trong cái xã hội đang tiến đến 4.0 này, làm những thứ người ta đang làm, dùng công cụ những thứ người ta ai ai cũng có.
Không ngoại lệ, mình vất vả động viên đồng nghiệp ứng dụng công nghệ để làm việc, cốt chỉ để thông thoáng, được việc. Vất kinh. Mới hiểu được sự thể cái thời các bác như Đỗ Trung Tá xưa đưa internet vào Việt Nam khổ sở thế nào. Mà có khi, hồi đó đến giờ không có internet, có khi ngành bưu điện lại phất lên chứ nhỉ?
Thôi thì, được đến đâu hay đến đó vậy. Độ được ai thì độ! Ai chọn sóc lọ, để cho họ tự sướng vậy, mình sao can thiệp được, không đủ trí và không đủ chí. Làm được gì hỗ trợ công việc của mình vậy thôi, gọi là hưởng ứng cái nghị quyết rất là quan trọng và đúng đắn, là công chức thì ai cũng phải bắt tay vào, ngay và luôn, thì may ra mới kịp.
Ai cũng hiểu rằng, mình làm việc là vì tổ chức, vì cái lớn lao. Nếu trên con đường đi của mình, gặp phải mấy thằng ưa sóc lọ (chắc chắn là lẻ tẻ) đếch gì phải nghĩ./.