6 TẦNG BẬC CỦA CẢM XÚC

Mây tầng nào, đón gió tầng đó!

Con người khác nhau về nghiệp quả, về nhận thức, văn hóa, quan niệm, lịch sử, vùng miền, tuổi tác… do đó mỗi người đều ở những “tầng bậc” khác nhau. Người ta có câu “đi với Bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy” để nói về sự linh hoạt trong giao tiếp. Nếu không xác định được tầng bậc của đối tượng giao tiếp, quan hệ, hai bên không thể có tiếng nói chung, không thể có cách cư xử phù hợp. Người khôn có thể không cảm hóa được kẻ dại, kẻ dại coi người trí có khi không ra gì. Định vị TẦNG BẬC mỗi đối tượng quan hệ, tiếp xúc vì thế rất là quan trọng trong giao tiếp xã hội.

Đối với con người trong xã hội, ở thế gian này, có thể phân loại ra 6 tầng bậc cảm xúc như sau:

Tầng VẬT CHẤT (Level 1)

Khi cho đi một món đồ, một thứ vật chất, người ở tầng bậc này mong được nhận lại thứ gì đó. Ngược lại, khi ai cho anh ta cái gì, anh ta cũng nghĩ trong đầu, rằng họ mong muốn ở mình điều gì đây? Anh ta sẽ nghĩ đến việc phải đáp lại cho người thứ mà người đã đem đến cho anh ta, sòng phẳng, không nợ nần.

Trong thực tế, có một loại thật ra thấp hơn Level 1 này, họ chỉ biết nhận, tham lam vô độ. Vì lợi lộc, họ có thể bất chấp, loại này rất nguy hiểm, không thể độ. Có thể liên tưởng: một đàn chó đang chơi với nhau rất là chí tình, vui vẻ, nhưng chỉ cần ném vào giữa đó 1 cục xương – xong!

Tầng CẢM XÚC (Level 2)

Có người bỏ ra nhiều tiền để mua cảm xúc. Mặc cái áo là phải thương hiệu, đi cái xe phải là loại đắt tiền. Mua món đồ, chức năng sử dụng nó cũng same-same vậy thôi, nhưng anh ta sẽ sẵn sàng “xuống tiền” để mua món đồ đắt hơn, xịn xò hơn, chính là để thỏa mãn cảm xúc rằng mình đã hơn đời, hơn người. Loại này, vượt trên loại “tầng vật chất” (Level 1), coi cảm xúc cao hơn vật chất đơn thuần, họ sẵn sàng bỏ tiền để mua cảm xúc.

Tầng SINH MẠNG (Level 3)

Là thứ liên quan đến sức khỏe, đến hơi thở… Ta sẽ thấy người kia khỏe, người này yếu, anh kia là dân chơi thể thao… Vật chất, cảm xúc không phải là điều anh ta quan tâm nữa – mà là SỰ SỐNG. Chỉ cần tồn tại, thì tiền bạc không quan trọng, anh ta cũng không để ý đến cái mình dùng đắt hay rẻ, đẹp hay xấu.

Tầng LOGIC (Level 4)

Trong anh ta luôn luôn đặt ra câu hỏi và luận giải. Cái lá có diệp lục, tại sao lại có diệp lục? Rồi diệp lục được quang hợp qua ánh nắng, vậy tại sao lại có ánh nắng? Chỉ cần hợp lý (logic) thì anh ta sẽ làm, tiền không tiếc, không bị vui buồn chi phối, có thể mất mạng cũng có thể hi sinh để khám phá.
Người ở tầng bậc này, họ không bị lừa bởi cảm xúc mà bị lừa bởi logic. Ví dụ, khi chơi bài, người ngồi trước nhận ra cái tính logic của anh ta, người ấy sẽ tương kế tựu kế, oánh bài không cần theo logic nào cả, làm cho anh ta rối trí, xoắn não, không đúc kết được gì – tính logic bị phản tác dụng. Loại này có khi là còn vướng vào trí thức rởm, trí thức nửa vời, biết ít nhiều nhưng còn non và xanh, chưa đủ chín.

Tầng NGHIỆP LỰC (Level 5)

Ở tầng bậc này, người ta chuyển qua quan tâm đến thiện, ác, nghiệp quả. Khi đó, đúng – sai chả có nhiều ý nghĩa bao nhiêu. Họ chỉ quan tâm đến việc đó là thiện hay ác. Không phải là vật chất, là mất hay được, cũng không phải đẹp xấu, vui hay buồn, cũng chả cần có logic hay không, thậm chí cũng không quan tâm đến sinh mạng là nguy hiểm hay mệt mỏi – họ chỉ làm vì nghĩa khí, vì việc thiện. Ở tầng bậc này, con người ta đã đủ chín để sống trải đời, có thể ung dung tự tại, có thể giúp đời, giúp người. Là tầng bậc mà ai ai cũng cần vươn tới, có hiểu biết và có triết lí.

Tầng TÂM KHÔNG (Đỉnh của chóp, thành Phật)

Ở đây, bậc thánh nhân không còn lo lắng, không còn vướng bận vào nghiệp lực, logic hay vật chất, không phán xét người này tốt, người kia xấu, không quan tâm đến tướng pháp, dáng người… Mọi người, mọi vật đều như nhau. Tâm Phật, yêu thương trọn vẹn.

Ở tầng bậc này, người ta phải có tiền kiếp thiện lành, muôn kiếp được tu tập, tích lũy có kết quả rồi. Nếu chỉ có quyết tâm thì một kiếp sống này không thể nào mà đạt được, chỉ có thể hướng đến và hi vọng.

Mặt khác, gặp người ở tầng bậc này, họ toát ra một năng lượng thiện lành, không chỉ người mà muông thú, động vật, cây cỏ đều cảm được./.

Bài viết được đề xuất

2 Bình luận

  1. Lincoln đã từng nói: “Tranh cãi với chó bị nó cắn cho một cái, chi bằng để nó đi trước. Nếu không thì cho dù có mổ thịt nó cũng không chữa khỏi vết sẹo chó cắn”.

  2. Xưa kia, một người hót phân, một người bổ củi và một người ăn xin gặp nhau, 3 người không có việc gì nên ngồi tán gẫu.
    Người ăn xin nói: “Nếu là hoàng đế thì cáс anh sẽ làm gì?”.
    Người hót phân nói: “Nếu tôi làm hoàng đế, tôi sẽ lệnh tất cả phân ở phố nàу đều quy về tôi, ai mà đến hót thì tôi sẽ sai quan quân đến bắt ngay”.
    Người bổ củi nói: “Nếu tôi làm hoàng đế, tôi sẽ đi đánh một cái búa bằng vàng, hàng ngày dùng búa vàng nàу bổ củi”.
    Cuối cùng người ăn xin nói: “Nếu tôi làm hoàng đế, tôi sẽ không làm gì cả, ngày ngày ngồi bên bếp lửa ăn khoai lang nướng”.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *