Có một sự khác biệt rất lớn giữa việc làm những gì ta thích và làm những gì cần thiết.
Khi bạn bắt đầu làm những việc cần thiết, thì không còn điều gì là việc tôi thích hay việc tôi không thích nữa. Chỉ cần bạn vượt ra khỏi điều rằng, tôi thích thứ này, tôi không thích thứ kia, chỉ cần bạn vượt ra khỏi một điều này thôi, 90% việc tâm linh của bạn sẽ hoàn tất. Vậy thôi.
Bởi vì, nghiệp quả, cỗ máy tạo ra nghiệp quả.
Cái cơ bản của sự ràng buộc chỉ là thế này: tôi thích việc này, tôi không thích việc kia, tôi yêu thứ này, tôi ghét thứ kia. Một khi bạn phân chia Tạo hóa ra như vậy, khả năng của bạn chạm tới chiều không gian, mà chúng ta gọi là cội nguồn của Tạo hóa, sẽ nằm ngoài tầm tay bạn.
Tôi muốn các bạn thực sự chú tâm, kể cả các em nhỏ nữa, được không?! Tất cả các bạn nên chú tâm vào những thứ nhỏ bé. Một cọng cỏ, một chiếc lá, một con kiến.
Bạn đã từng thấy một con kiến chưa? Bạn phải quan sát một con kiến một cách thật tỉ mỉ. Dù ai đã tạo ra con kiến này – có phải nó được tạo ra với một sự chú tâm tỉ mỉ, hay đơn giản? Được rồi, chỉ là một con kiến chết tiệt thôi mà. Các bạn nghĩ sao? Rất hoàn chỉnh đúng không? Có hoàn chỉnh hay không? Cực kỳ hoàn chỉnh, phải vậy không?! Thực sự là một con kiến tuyệt diệu. Không phải chỉ là một con kiến chết tiệt.
Nếu Đấng Sáng tạo, nếu cội nguồn của Tạo hóa, đã sẵn lòng chú tâm nhiều đến như vậy, đến cả một con kiến bé nhỏ, vậy bạn là ai mà dám quyết định thứ bạn thích hay không thích.
Bằng việc làm cái gì đó, vượt trên cái gọi là bản thân mình, là cách để một con người đến được nơi mà anh ta có thể sẵn sàng đón nhận ơn phước. Ơn phước ở ngay kia. Câu hỏi là, chúng ta có sẵn sàng đón nhận không? Chúng ta thích thứ này, chúng ta không thích thứ kia.
Bạn thích một con gián không? Không ư? Vì sao?
Giả sử, Shiva (một vị thần quan trọng của Ấn Độ giáo) tới cải trang dưới dạng một con gián, các bạn sẽ làm gì? “Namaskaram”! (Lời chào trong tiếng Hindi) Bạn sẽ chào chứ? Nhưng làm sao bạn biết được đó là Shiva hay chỉ là một con gián? Làm sao bạn biết được? Bạn không biết! Vì vậy, tốt hơn là nên chắp tay chào “Namaskaram”. Ai biết được con nào là Shiva? Thật đơn giản.
Đây là thứ mà nền văn hóa này đã dạy các bạn. Bạn thấy một cái cây – “Ôi Shiva”. Bạn thấy một hòn đá, Shiva. Bạn thấy một con chó, Shiva. Bạn thấy một con bò, Shiva. Bởi vì bạn không biết. Bạn không hề biết, hôm nay Ngài sẽ cải trang thành gì. Tốt hơn là không nên bỏ lỡ cơ hội, phải không?! Tốt hơn là không nên bỏ lỡ cơ hội. Ít nhất hãy bắt đầu với mọi người. Bạn không hề biết dưới sự cải trang nào Ngài đến vào ngày hôm nay, có phải không?!
Đó là lý do vì sao, bất kể là ai bạn gặp, hãy – “Namaskaram”. Bởi ai biết được hôm nay Ngài sẽ cải trang thành gì.
Nếu bạn làm được như vậy, ơn phước sẽ ở ngay trên bạn. Không còn nghi ngờ gì nữa. Bạn không phải đi tìm, bạn không phải đi tìm Thượng đế hay Chân lý, mà những điều đó sẽ trút xuống bạn như mưa, điều đó sẽ xảy ra./.
(Theo Sadhguru)