KHỐI PHƯƠNG TÂY (Western Bloc)

Khối phương Tây (Western Bloc), còn được gọi là Khối tư bản (Capitalist Bloc), là một thuật ngữ tập thể không chính thức dành cho các quốc gia chính thức liên minh với Hoa Kỳ trong Chiến tranh Lạnh. Trong khi các quốc gia thành viên NATO, ở Tây Âu và Bắc Mỹ, đóng vai trò then chốt đối với khối này, thì khối này cũng bao gồm nhiều quốc gia khác, ở khu vực Châu Á – Thái Bình Dương rộng lớn hơn, Trung Đông, Mỹ Latinh và Châu Phi với lịch sử chống Liên Xô, chống cộng sản và trong một số trường hợp là chống chủ nghĩa xã hội, các hệ tư tưởng và chính sách. Do đó, khối này phản đối các hệ thống chính trị và chính sách đối ngoại của các nước cộng sản, tập trung vào Liên Xô, các thành viên khác của Hiệp ước Warsaw và thường là Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Cái tên “Khối phương Tây” xuất hiện để đáp lại và là sự đối lập với khối Cộng sản tương ứng của nó, Khối phía Đông (Eastern Bloc). Trong suốt thời kỳ Chiến tranh Lạnh, các chính phủ và phương tiện truyền thông phương Tây có xu hướng tự gọi mình là “Free World” (Thế giới Tự do) hoặc “First World” (Thế giới Thứ nhất), trong khi khối phía Đông thường được gọi là “Communist World” (Thế giới Cộng sản) hoặc ít phổ biến hơn là “Second World” (Thế giới Thứ hai).

“Ba thế giới” của Chiến tranh Lạnh (từ ngày 30/4 đến ngày 24/6/1975):
– Thế giới thứ nhất: Các quốc gia liên kết với Khối phương Tây (tức là NATO và các đồng minh), do Hoa Kỳ đứng đầu.
– Thế giới thứ hai: Các quốc gia liên kết với Khối phía Đông (tức là Khối Hiệp ước Warsaw, Trung Quốc và các đồng minh), do Liên Xô đứng đầu.
– Thế giới thứ ba: Phong trào Không liên kết, do Ấn Độ và Nam Tư lãnh đạo, và các nước trung lập khác.

Bài viết được đề xuất

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *