TRỰC THĂNG VẬN TẢI Boeing CH-47 Chinook

Tổng quan:
– Vai trò: máy bay trực thăng vận tải
– Xuất xứ: Hoa Kỳ
– Nhà chế tạo: Boeing Quốc phòng, Không gian & An ninh (Boeing Defense, Space & Security)
– Chuyến bay đầu tiên: 21/9/1961
– Giới thiệu: 1962
– Tình trạng: đang phục vụ
– Người dùng chính: Lục quân Hoa Kỳ; Lực lượng Phòng vệ Mặt đất Nhật Bản; Không quân Ấn Độ
– Lịch sử sản xuất: 1962 đến nay
– Số lượng đã được sản xuất: trên 1.200 chiếc (tính đến 2012)
– Lớp trước: Boeing Vertol CH-46 Sea Knight
– Biến thể: Boeing Chinook (các biến thể của Vương quốc Anh)
– Phi hành đoàn: 3 (phi công, phi công phụ, kỹ sư máy bay hoặc người phụ tải)
– Sức chứa:
+ 33-55 quân hoặc
+ 24 cáng và 3 người phục vụ hoặc
+ tải trọng 10.886 kg
– Chiều dài: 30 m
– Chiều dài thân máy bay: 16 m
– Chiều rộng: 3,78 m (thân máy bay)
– Chiều cao: 5,77 m
– Trọng lượng rỗng: 11.148 kg
– Trọng lượng cất cánh tối đa: 22.680 kg
– Động cơ: 2 × Động cơ tuốc bin trục Lycoming T55-GA-714A, 4.733 shp (3.529 kW) mỗi chiếc
– Đường kính cánh quạt chính: 18 m
– Diện tích cánh quạt chính: 520 m2
– Phần lưỡi: gốc: Boeing VR-7; mút: Boeing VR-8
– Tốc độ tối đa: 170 hl/g (315 km/h)
– Tốc độ hành trình: 160 hl/g (296 km/h)
– Phạm vi: 400 hl (740 km)
– Phạm vi chiến đấu: 200 hl (370 km)
– Phạm vi hoạt động của phà: 1.216 hl (2.252 km)
– Trần bay: 6.100 m
– Tốc độ lên cao: 7,73 m/s
– Tải đĩa: 46 kg/m2
– Công suất/khối lượng: 0,28 mã lực/lb (0,46 kW/kg)
– Vũ khí: Tối đa 3 súng máy hạng trung gắn trên chốt (1 ở dốc nạp đạn và 2 ở cửa sổ vai), thường là súng máy M240 / FN MAG 7,62 mm và có thể được trang bị súng máy quay M134 Minigun 7,62 mm
– Hệ thống điện tử hàng không: Hệ thống kiến ​​trúc điện tử hàng không chung của Rockwell Collins (CAAS) (MH-47G/CH-47F).

Boeing CH-47 Chinook là máy bay trực thăng cánh quạt song song được phát triển bởi công ty chế tạo máy bay trực thăng Vertol của Mỹ và được sản xuất bởi Boeing Vertol. Chinook là máy bay trực thăng hạng nặng nằm trong số những máy bay trực thăng nâng hạng nặng nhất của phương Tây. Tên của nó, Chinook, là từ những người Chinook người Mỹ bản địa ở bang Oregon và Washington.

Chinook ban đầu được thiết kế bởi Vertol, bắt đầu nghiên cứu vào năm 1957 trên một máy bay trực thăng cánh quạt song song mới, được chỉ định là Vertol Model 107 hoặc V-107. Cũng trong khoảng thời gian đó, Bộ Lục quân Hoa Kỳ công bố ý định thay thế động cơ piston Sikorsky CH-37 Mojave bằng một máy bay trực thăng chạy bằng tuabin khí mới. Trong tháng 6/1958, Quân đội Hoa Kỳ đã đặt hàng một số lượng nhỏ V-107 từ Vertol dưới tên định danh YHC-1A. Sau khi thử nghiệm, một số quan chức Quân đội cho rằng nó quá nặng đối với các nhiệm vụ tấn công và quá nhẹ đối với các mục đích vận chuyển. Trong khi YHC-1A sẽ được cải tiến và được Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ sử dụng với tên gọi CH-46 Sea Knight, Lục quân đã tìm kiếm một loại trực thăng vận tải hạng nặng hơn và đặt hàng một biến thể mở rộng của V-107 với ký hiệu Vertol Model 114. Ban đầu được đặt tên là YCH-1B, vào ngày 21/9/1961, chiếc trực thăng tiền sản xuất đã thực hiện chuyến bay đầu tiên của mình. Năm 1962, HC-1B được đổi tên thành CH-47A theo hệ thống chỉ định máy bay Tri-Service năm 1962 của Hoa Kỳ.

Chinook sở hữu một số phương tiện để chất các loại hàng hóa khác nhau, bao gồm nhiều cửa trên thân máy bay, một đường dốc chất hàng rộng nằm ở phía sau thân máy bay và tổng cộng ba móc hàng hóa ở bụng bên ngoài để chở hàng hóa dưới gầm. Có khả năng đạt tốc độ tối đa 170 hl/g (310 km/h), khi được đưa vào sử dụng năm 1962, chiếc trực thăng này nhanh hơn đáng kể so với các loại trực thăng tiện ích và trực thăng tấn công hiện đại của thập niên 1960, và vẫn là một trong những trực thăng nhanh nhất trong kho của Hoa Kỳ. Các phiên bản cải tiến và mạnh mẽ hơn của Chinook cũng đã được phát triển kể từ khi được giới thiệu; một trong những biến thể quan trọng nhất được sản xuất là CH-47D, lần đầu tiên được đưa vào trang bị vào năm 1982; những cải tiến từ tiêu chuẩn CH-47C bao gồm động cơ được nâng cấp, cánh quạt composite, buồng lái được thiết kế lại để giảm khối lượng công việc, hệ thống điện và hệ thống điện tử hàng không được cải tiến và dự phòng, đồng thời áp dụng hệ thống điều khiển chuyến bay tiên tiến. Nó vẫn là một trong số ít máy bay được phát triển vào đầu những năm 1960 – cùng với máy bay chở hàng Lockheed C-130 Hercules cánh cố định – vẫn được sản xuất và phục vụ ở tuyến đầu trong hơn 60 năm.

Phiên bản quân sự của máy bay trực thăng đã được xuất khẩu sang các quốc gia trên thế giới; Quân đội Hoa Kỳ và Lực lượng Không quân Hoàng gia là hai lực lượng dùng lớn nhất của nó. Phiên bản dân sự của Chinook là Boeing Vertol 234. Nó đã được các nhà khai thác dân sự sử dụng không chỉ để vận chuyển hành khách và hàng hóa, mà còn để chữa cháy trên không và hỗ trợ các ngành khai thác gỗ, xây dựng và khai thác dầu.

Sử dụng trong chiến tranh Việt Nam

Quân đội cuối cùng đã quyết định sử dụng chiếc Chinook lớn hơn làm máy bay trực thăng vận tải hạng trung tiêu chuẩn của mình và tính đến tháng 2/1966, 161 chiếc đã được chuyển giao cho Quân đội. Sư đoàn kỵ binh số 1 đã mang theo tiểu đoàn Chinook cơ hữu (ba đại đội Chinook) khi đến năm 1965 và một đại đội trực thăng hạng trung riêng biệt, 147, đã đến Việt Nam vào ngày 29/11/1965. Đại đội sau này ban đầu được giao nhiệm vụ hỗ trợ trực tiếp cho sư đoàn bộ binh số 1. Phi hành đoàn CH-47 nhanh chóng học cách lắp súng máy M60 ở mỗi cửa trước. Đôi khi họ cũng lắp súng máy M60 hoặc M2 để bắn từ cửa hàng phía sau.

Nhiệm vụ ngoạn mục nhất ở Việt Nam đối với Chinook là bố trí các khẩu đội pháo ở những vị trí núi hiểm trở mà bất kỳ phương tiện nào khác không thể tiếp cận được, sau đó giữ cho chúng được tiếp tế với số lượng lớn đạn dược. Sư đoàn kỵ binh số 1 nhận thấy rằng những chiếc CH-47 của họ bị giới hạn tải trọng 3.200 kg khi hoạt động trên núi, nhưng có thể mang thêm 450 kg khi hoạt động gần bờ biển. Thiết kế Chinook ban đầu bị hạn chế bởi hệ thống cánh quạt không cho phép sử dụng hết công suất đã lắp đặt và người dùng đang lo lắng về một phiên bản cải tiến sẽ nâng cấp hệ thống này.

Như với bất kỳ thiết bị mới nào, Chinook đưa ra một vấn đề lớn về “giáo dục khách hàng”. Các chỉ huy và thuyền trưởng phải thường xuyên cảnh giác để những người lính háo hức không làm quá tải khoang chở hàng lớn đầy cám dỗ. Sẽ mất một thời gian trước khi quân đội trở thành chuyên gia sử dụng dây treo. Chinook nhanh chóng chứng tỏ là một loại máy bay vô giá cho việc di chuyển pháo binh và hậu cần hạng nặng đến nỗi nó hiếm khi được sử dụng như một tàu sân bay tấn công. Một số đội Chinook được sử dụng để sơ tán thương vong, và do nhu cầu trực thăng rất lớn, chúng thường bị quá tải với những người bị thương. Có lẽ việc sử dụng Chinook hiệu quả nhất về mặt chi phí là thu hồi các máy bay bị bắn rơi khác.

Vào lúc cao điểm của chiến tranh Việt Nam, Quân đội Hoa Kỳ có 21 công ty Chinook tại Việt Nam. Các phi công phát hiện ra hệ thống truyền động của CH-47A không thể xử lý hai tuabin khí chạy hết công suất, độ ẩm và nhiệt độ cao làm giảm lực nâng tối đa hơn 20% ở vùng đất thấp và 30% ở vùng núi. Mạnh mẽ hơn, hệ truyền động được cải thiện và thân máy bay được tăng cường sức mạnh đã xuất hiện vào năm 1968 với chiếc CH-47B, sau đó vài tháng là chiếc CH-47C. Những chiếc CH-47 ở Việt Nam thường được trang bị một súng máy M60 7,62 mm duy nhất trên bệ súng ở hai bên của máy bay để tự vệ, với các chốt chặn được trang bị để ngăn các xạ thủ bắn vào cánh quạt. Bộ lọc bụi cũng được thêm vào để cải thiện độ tin cậy của động cơ. Trong số gần 750 chiếc trực thăng Chinook trong hạm đội của Hoa Kỳ và Nam Việt Nam, khoảng 200 chiếc đã bị mất trong chiến đấu hoặc tai nạn trong chiến tranh. Những chiếc CH-47 của Quân đội Hoa Kỳ đã hỗ trợ Lực lượng Đặc nhiệm Úc số 1 theo yêu cầu.

4 chiếc CH-47 được chuyển đổi thành ACH-47A bằng cách thêm lớp giáp và động cơ cải tiến. Vũ khí trang bị của nó bao gồm hai khẩu pháo M24A1 20 mm bắn cố định về phía trước, một tháp pháo với súng phóng lựu tự động 40 mm ở mũi, năm khẩu súng máy 12,7 mm và hai khoang vũ khí ở hai bên có thể mang theo ống phóng tên lửa XM159B/XM159C 70 mm hoặc 7,62 mm súng ngắn. Họ đến Việt Nam vào năm 1966, và họ đã tham gia sáu tháng thử nghiệm hoạt động tại Sân bay Quân đội An Khê. Chúng hoạt động tốt trong chiến đấu, nhưng chi phí bảo trì cao và nhu cầu sử dụng trong vận tải binh lính và hàng hóa mạnh hơn. Ba chiếc ACH-47 đã bị mất. Một chiếc đã va chạm với một chiếc CH-47 khi đang lăn bánh. Một cái khác có chốt giữ bị lỏng ở 20 mm và bị hạ gục khi súng của chính nó bắn xuyên qua các cánh quạt phía trước. Chiếc thứ ba bị trúng đạn của địch và bị tiêu diệt bởi đạn súng cối của địch sau khi phi hành đoàn trốn thoát…

Bài viết được đề xuất

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *