MÁY BAY TIÊM KÍCH ĐA NĂNG J-16

Tổng quan:
– Vai trò: Máy bay chiến đấu tấn công đa năng
– Xuất xứ: Trung Quốc
– Nhà sản xuất: Shenyang Aircraft Corporation (Tổng công ty máy bay Thẩm Dương)
– Giới thiệu: 2015
– Nhà sử dụng chính: Không quân Trung Quốc (PLAAF)
– Sản xuất: từ 2012 đến nay
– Số lượng xây dựng: 172+ tính đến năm 2021
– Lớp trước: Shenyang J-11
– Tổ lái: 2
– Trọng lượng rỗng: 17.700 kg
– Trọng lượng cất cánh tối đa: 35.000 kg
– Động cơ: 2 x tua bin đốt sau Shenyang WS-10A, 120-140 kN với bộ đốt sau
– Tốc độ tối đa: Mach 2
– Vũ khí:
+ Pháo 1 × 30 mm
Đạn trên 12 điểm cứng bên ngoài, bao gồm:
+ Tên lửa không đối không
+ PL-10 (ASR)
+ PL-15
+ PL-21
+ Tên lửa chống hạm
+ KD-88
+ YJ-83K
+ Bom có dẫn đường
+ Tên lửa chống bức xạ
+ Nhóm ngắm mục tiêu YINGS-III
– Khí tài:
+ Radar AESA
+ IRST
– Đạn nhiễu EW (J-16D).

J-16 với hệ thống các điểm treo vũ khí

Shenyang J-16 là một máy bay tiêm kích tấn công đa năng hai chỗ ngồi của Trung Quốc được phát triển từ Shenyang J-11 (có nguồn gốc từ Sukhoi Su-27).

Trong những năm 1990, Trung Quốc mua máy bay chiến đấu chiếm ưu thế trên không Sukhoi Su-27 từ Nga, bao gồm cả những máy bay được cấp phép sản xuất tại Trung Quốc với tên gọi Shenyang J-11A. J-11A được tiếp tục phát triển thành biến thể ghế đơn J-11B và biến thể ghế đôi BS với công nghệ bản địa. J-16 là một máy bay tấn công có nguồn gốc từ mẫu J-11BS.

J-16 được trang bị radar AESA và được trang bị hai động cơ tuabin phản lực Shenyang WS-10A của Trung Quốc. Trọng lượng được giảm bớt thông qua việc sử dụng nhiều hơn các vật liệu composite. Các đơn vị J-16 đã nhận được lớp sơn hấp thụ radar để làm giảm dấu hiệu radar của nó, và tăng cường khả năng trấn áp Phòng thủ đường không của kẻ thù (SEAD) kết hợp với các thiết bị đo hỗ trợ điện tử.

Phiên bản tác chiến điện tử của máy bay chiến đấu, được đặt tên là J-16D, được phát triển vào những năm 2010. Máy bay được cho là đã thực hiện chuyến bay đầu tiên vào năm 2015. J-16D được thiết kế để chế áp hệ thống phòng không của đối phương (SEAD), có khả năng chứa thiết bị gây nhiễu bên trong và mang theo nhiều thiết bị tác chiến điện tử bên ngoài.

Theo nhà nghiên cứu hàng không Justin Bronk của Viện Dịch vụ Hoàng gia Anh, J-16 có lợi thế hơn các biến thể Flanker của Nga nhờ ứng dụng rộng rãi vật liệu composite, tên lửa tầm xa hơn, cảm biến và hệ thống điện tử hàng không tiên tiến. J-16 đại diện cho ngành công nghiệp hàng không Trung Quốc đã chuyển đổi từ quá khứ phụ thuộc vào công nghệ của Nga sang phát triển các dẫn xuất hiện đại vượt trội hơn của Nga về nhiều mặt.

Quân đội Trung Quốc đang phát triển các khả năng tự trị tiên tiến cho các máy bay chiến đấu của họ. Vào tháng 3/2021, có thông tin cho rằng một biến thể J-16 với người lái ngồi ở ghế sau được thay thế bằng thuật toán trí tuệ nhân tạo gọi là “chiến thắng trí tuệ” (bính âm tiếng Trung: Zhì shèng) đang được thử nghiệm tại Tổng công ty Máy bay Thẩm Dương. Một máy bay tương tự cũng được phát hiện qua hình ảnh vệ tinh tại một căn cứ thử nghiệm gần Malan, Tân Cương vào tháng 6/2021.

Chuyến bay đầu tiên được cho là đã diễn ra vào năm 2011-2012.

Vào tháng 4/2014, PLAAF đã nhận được một trung đoàn máy bay J-16.

J-16 được đưa vào trang bị vào năm 2015 và chính thức được tiết lộ vào năm 2017 trong lễ duyệt binh kỷ niệm 90 năm Ngày thành lập Quân đội Giải phóng Nhân dân.

Năm 2021, Không quân Trung Quốc bắt đầu đưa J-16D vào huấn luyện chiến đấu.

Các biến thể:
J-16
J-16D: Biến thể tác chiến điện tử (EW). Được trang bị với vỏ cánh EW; hệ thống EW bên trong thay thế IRST và pháo 30 mm. Được biết chuyến bay đầu tiên vào tháng 12/2015./.

Bài viết được đề xuất

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *