Tổng quan:
– Thành lập:
+ 10/7/1920 (với tư cách là Tổng cục Hải quân)
+ 1/7/1949 (với tư cách là Bộ Tư lệnh Lực lượng Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ)
– Quy mô: 45.000 nhân sự
– Trực thuộc: Lực lượng vũ trang Thổ Nhĩ Kỳ (Turkish Armed Forces)
– Trụ sở chính: Ankara
– Phương châm: “Always Ready” (Luôn sẵn sàng)
– Màu sắc: Xanh nước biển, trắng & vàng
– Ngày kỷ niệm: 27/9
– Trang mạng: www.dzkk.tsk.tr/en-US
– Tổng tư lệnh: Tổng thống Recep Tayyip Erdogan
– Bộ trưởng Quốc phòng: Hulusi Akar
– Tổng tham mưu trưởng: Tướng Yasar Guler
– Tư lệnh Hải quân: Đô đốc Adnan Ozbal
– Tham mưu trưởng Lực lượng Hải quân: Phó đô đốc Aydin Sirin.
Lực lượng Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ (Turkish Naval Forces; tiếng Thổ Nhĩ Kỳ: Türk Deniz Kuvvetleri), hoặc Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ (Turkish Navy ; tiếng Thổ Nhĩ Kỳ: Türk Donanması) là nhánh phục vụ tác chiến hải quân của Lực lượng Vũ trang Thổ Nhĩ Kỳ.
Truyền thống và phong tục hải quân hiện đại của Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ có thể bắt nguồn từ ngày 10/7/1920, khi nó được thành lập với tư cách là Tổng cục Hải quân trong Chiến tranh giành độc lập (Turkish War of Independence) của Thổ Nhĩ Kỳ do Mustafa Kemal Atatürk lãnh đạo. Kể từ tháng 7/1949, lực lượng này được chính thức gọi là Lực lượng Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ (Turkish Naval Forces).
Năm 2008, Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ có quân số tại ngũ được báo cáo là 48.600 người; con số này bao gồm một Lữ đoàn Thủy quân lục chiến Đổ bộ cũng như một số Lực lượng Đặc biệt và Biệt kích. Tính đến đầu năm 2021, hải quân vận hành nhiều loại tàu và 60 máy bay hàng hải.
Lịch sử
Hạm đội Ottoman sau Mudros
Sau sự sụp đổ của Đế chế Ottoman sau Thế chiến I, vào ngày 3/11/1918, chỉ huy hạm đội của Hải quân Ottoman, chuẩn đô đốc Arif Pasha, đã ra lệnh treo cờ trên tất cả các tàu chiến nằm ở Golden Horn, và Hải quân Ottoman không còn tồn tại. Các tàu chiến mặt nước chủ yếu của hạm đội Ottoman trước đây (tổng cộng 62.000 tấn) đã bị Đồng minh cho ngừng hoạt động và theo các điều khoản của Hiệp định đình chiến Mudros, các tàu chiến đã bị tước vũ khí trong tuần cuối cùng của năm 1918. Thiết giáp hạm Turgut Reis và các tàu tuần dương Hamidiye và Mecidiye bị hạn chế đáng kể và không hoạt động bên trong Golden Horn bởi lực lượng chiếm đóng. Do có kích thước lớn hơn, tàu chiến-tuần dương Yavuz Sultan Selim đã được chuyển đến Vịnh Izmit với lý do nó có thể ảnh hưởng xấu đến giao thông đường biển bên trong Golden Horn; trong khi đạn dược và súng của nó đã được gỡ bỏ. Trong thời kỳ này, chỉ một số ít tàu của Hải quân Ottoman được Đồng minh cho phép tiếp tục thực hiện nhiệm vụ bảo vệ bờ biển và được thả khỏi nơi giam giữ vào ngày 26/2/1919; chẳng hạn như tàu phóng lôi Akhisar và Dıraç đã tuần tra Biển Marmara, tàu pháo Hızır Reis tuần tra Vịnh İzmir, và các tàu phá mìn Nusret và Tir-i Müjgan đã tiến hành các hoạt động dọn mìn ở Vịnh Saros.
Trước Chiến tranh giành độc lập Thổ Nhĩ Kỳ bắt đầu, Bahriye Nazırlığı (Bộ Hải quân) đã cử tàu pháo Preveze đến Sinop và tàu pháo Aydın Reis đến Trabzon vào tháng 2/1919 để thực hiện các nhiệm vụ giám sát, trinh sát và tuần tra. Tuy nhiên, việc thiếu than để cung cấp nhiên liệu cho hệ thống đẩy của chúng đã khiến Preveze và Aydın Reis phải ở lại cảng cho đến cuối năm 1919. Trong giai đoạn đầu của Chiến tranh giành độc lập Thổ Nhĩ Kỳ, 2 tàu pháo này đã không quay trở lại Istanbul, bất chấp áp lực nặng nề từ chính phủ Ottoman và quân Đồng minh. Thay vào đó, chúng được đặt dưới sự chỉ huy của Lực lượng giải phóng Thổ Nhĩ Kỳ do Mustafa Kemal Atatürk lãnh đạo và có trụ sở tại Ankara.
Chiến tranh giành độc lập Thổ Nhĩ Kỳ
Tổng cục Hải quân (Directorate of Naval Affairs)
Một số lượng lớn các sĩ quan hải quân và sinh viên của Học viện Hải quân đã đến Anatolia để tham gia Chiến tranh giành độc lập Thổ Nhĩ Kỳ. Vào ngày 10/7/1920, Tổng cục Hải quân (Umur-u Bahriye Müdürlüğü) được thành lập tại Ankara trực thuộc Bộ Quốc phòng và được giao nhiệm vụ tổ chức và duy trì vận chuyển hậu cần chiến lược qua Biển Đen nhằm cung cấp các lực lượng giải phóng Thổ Nhĩ Kỳ ở Anatolia với vũ khí và các vật tư khác. Tất cả các tổ chức hải quân hiện có ở các vùng của Anatolia do chính phủ Ankara quản lý đều được giao cho Tổng cục này. Tổng cục Hải quân đã cực kỳ thành công trong việc tổ chức các đơn vị mặt nước địa phương và các tình nguyện viên cũng như hình thành một mạng lưới tình báo để phát hiện ra các chuyển động của tàu địch. Nhờ đó, công tác vận chuyển hậu cần được thực hiện hiệu quả. Đại hội đồng Quốc gia Thổ Nhĩ Kỳ tại Ankara đã thỏa thuận với Liên Xô để mua vật tư cho lực lượng giải phóng Thổ Nhĩ Kỳ. Aydın Reis rời Samsun (vào ngày 16/9/1920) và Preveze rời Trabzon (vào ngày 30/9/1920) đến Novorossiysk để vận chuyển vũ khí, các vật tư khác và viện trợ tài chính cho lực lượng giải phóng Thổ Nhĩ Kỳ. Các Phân đội Vận tải biển Trabzon được thành lập vào ngày 21/9/1920, được đổi tên thành Bộ Tư lệnh Vận tải biển Trabzon theo chỉ thị của Bộ Quốc phòng ngày 26/10/1920. Ngày 1/1/1921, Bộ Tư lệnh Hải quân Samsun được thành lập. Trong các giai đoạn tiếp theo của Chiến tranh giành độc lập Thổ Nhĩ Kỳ, do nhu cầu vận chuyển hàng hải ngày càng tăng và sự gia tăng về số lượng cũng như chất lượng của các đơn vị và tàu nhỏ, cơ cấu tổ chức của Tổng cục Hải quân dần dần được mở rộng.
Trong cùng thời gian, một số thủy thủ dân sự Thổ Nhĩ Kỳ đã thành lập một nhóm dưới tên Tổ chức Hỗ trợ Hải quân (Muavenet-i Bahriye). Nhóm này đã bí mật lấy đại bác, vũ khí hạng nhẹ, đạn dược, mìn và vũ khí từ các kho quân sự cũ của Ottoman ở Istanbul nằm dưới sự kiểm soát của quân Đồng minh đang chiếm đóng và gửi chúng cho lực lượng giải phóng Thổ Nhĩ Kỳ ở Anatolia bằng các phương tiện vận tải đường thủy dân sự.
Chủ tịch Cục Hải quân (Presidency of the Naval Department)
Vào ngày 1/3/1921, Tổng cục Hải quân được chuyển thành Chủ tịch Cục Hải quân (Bahriye Dairesi Reisliği) và có quyền kiểm soát các Bộ Tư lệnh Hải quân ở Samsun, Amasra và İzmit (được thành lập vào ngày 28/6/1921); Phân đội Vận tải Hải quân ở Trabzon; Bộ Tư lệnh Vận tải Hải quân ở Ereğli; Biệt đội Hải quân ở Hồ Eğirdir; và Nhóm liên lạc hải quân ở Fethiye (được thành lập vào ngày 16/3/1921.) Trong Chiến tranh giành độc lập, lực lượng hải quân Thổ Nhĩ Kỳ đã vận chuyển 220.000 tấn vũ khí, đạn dược và thiết bị cho lực lượng bộ binh ở Anatolia.
Bộ Hải quân (Ministry of the Navy)
Sau Hiệp định đình chiến Mudanya vào ngày 11/10/1922, tòa nhà Bộ Hải quân Ottoman cũ (Bahriye Nazırlığı) ở khu phố Kasımpaşa của Istanbul, trên Golden Horn, trở thành trụ sở của Bộ Tư lệnh Hải quân Istanbul vào ngày 14/11/1922. Việc thành lập Bộ Hải quân (Bahriye Vekâleti) của Cộng hòa Thổ Nhĩ Kỳ, có trụ sở chính tại Ankara, được Đại hội đồng Quốc gia quyết định vào ngày 29/12/1924, và Topçu İhsan Bey (İhsan Eryavuz) được bổ nhiệm làm Bộ trưởng Hải quân đầu tiên (và duy nhất) của Thổ Nhĩ Kỳ. Khi Cộng hòa Thổ Nhĩ Kỳ được thành lập vào ngày 29/10/1923, các tàu Ottoman trước đây vẫn nằm dưới sự kiểm soát của Thổ Nhĩ Kỳ như sau:
Đang hoạt động: 2 tàu tuần dương (Hamidiye, Peyk-i Şevket), 2 du thuyền (Ertuğrul, Söğütlü), 1 tàu khu trục (Thassos), 4 tàu pháo (Burak Reis, Hızır Reis, Kemal Reis, İsa Reis), 1 tàu thả mìn (Nusret), 1 tàu thông báo aviso (Galata), 4 tàu kéo và 7 xuồng máy. Ngừng hoạt động (cần sửa chữa): 2 thiết giáp hạm (Yavuz Sultan Selim, Turgut Reis), 2 tàu tuần dương (Berk-i Satvet, Mecidiye), 4 tàu khu trục (Muâvenet-i Milliye, Nümune-i Hamiyet, Basra, Samsun), 6 tàu phóng lôi (Sultanhisar, Yunus, Akhisar, Durraç, Mosul, Berk Efşan), 1 tàu pháo (Chios).
Công tác chuẩn bị đã được thực hiện để tiến hành bảo dưỡng và đại tu các tàu chiến trọng tải nhỏ (ba tàu khu trục lớp Taşoz và các tàu pháo Burak Reis, Sakız, İsa Reis và Kemal Reis) và để chúng sẵn sàng chiến đấu. Do đó, tàu tuần dương Hamidiye, vốn được lên kế hoạch sử dụng như một Tàu huấn luyện Thiếu sinh quân, đã được đại tu.
Trong những năm 1920, cam kết tân trang lại tàu chiến-tuần dương TCG Yavuz (vốn vẫn hoạt động cho đến năm 1950) với tư cách là trung tâm hạm đội của nước cộng hòa là yếu tố thường xuyên duy nhất trong các chính sách hải quân khác nhau được đưa ra. Chiếc tàu chiến-tuần dương vẫn ở lại İzmit cho đến năm 1926, trong tình trạng bị bỏ quên: chỉ có hai nồi hơi của nó hoạt động, nó không thể lái hoặc chạy bằng hơi nước, và nó vẫn còn hai vết sẹo chưa sửa chữa do thiệt hại của mìn vào năm 1918. Số tiền đã được huy động đủ để cho phép mua một ụ nổi 26.000 tấn mới của công ty Đức Flender, với tên gọi Yavuz không thể kéo đi bất cứ đâu nếu không có nguy cơ nó bị chìm khi biển động. Công ty Pháp Atelier et Chantiers de St. Nazaire-Penhöet đã được ký hợp đồng vào tháng 12/1926 để giám sát việc tái trang bị sau đó, được thực hiện bởi Nhà máy đóng tàu Hải quân Gölcük. Kể từ khi Hiệp ước Lausanne năm 1923 yêu cầu giải giáp eo biển Thổ Nhĩ Kỳ, các cơ sở hạ tầng thuộc Lực lượng Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ trên Bosphorus (ở Istinye) và trên Golden Horn đã được chuyển đến Gölcük. Vào thời kỳ này, Gölcük được chỉ định là căn cứ hải quân chính của Thổ Nhĩ Kỳ.
Công việc đại tu TCG Yavuz được tiến hành trong ba năm (1927-1930); họ đã bị trì hoãn khi một số ngăn của bến tàu bị sập trong khi được bơm ra ngoài. Yavuz đã bị hư hỏng nhẹ trước khi có thể nổi lại và ụ tàu phải được sửa chữa trước khi công việc đại tu có thể được tiếp tục. Bộ trưởng Bộ Hải quân, İhsan Eryavuz, bị kết tội tham ô trong cuộc điều tra kết quả được gọi là vụ án Yavuz-Havuz (havuz có nghĩa là “bến tàu” trong thuật ngữ kỹ thuật hải quân Thổ Nhĩ Kỳ). Cuộc điều tra cho thấy Ihsan Eryavuz đã giảm nghĩa vụ bảo hiểm của công ty Pháp (Atelier et Chantiers de St. Nazaire-Penhöet) từ 5 triệu xuống 1,5 triệu lira Thổ Nhĩ Kỳ và bị kết tội gian lận, dẫn đến việc Bộ Hải quân bị bãi bỏ vào ngày 27/12/1927.
Thứ trưởng Bộ Biển
Tàu chiến-tuần dương Thổ Nhĩ Kỳ TCG Yavuz trong ụ nổi mới của Nhà máy đóng Sau khi Bộ Hải quân giải thể, lực lượng hải quân được tổ chức lại trực thuộc Bộ Quốc phòng và vào ngày 16/1/1928, Cục Hải quân (Deniz Müsteşarlığı) được thành lập để đảm nhận các nhiệm vụ của Bộ Hải quân trước đây. Với sự tái tổ chức mới này, Bộ Tư lệnh Hạm đội Thổ Nhĩ Kỳ được đặt dưới sự chỉ huy của Bộ Tổng tham mưu Thổ Nhĩ Kỳ về hành chính và hậu cần. Vào ngày 2/11/1930, Trường Đại học Chiến tranh Hải quân (Deniz Harp Akademisi) bắt đầu đào tạo và giáo dục các Sĩ quan Tham mưu tại các cơ sở của nó trong Cung điện Yıldız. Trong lúc Thế chiến II, các trường hải quân tạm thời được di dời từ Istanbul đến Mersin vì lý do an ninh và tiến hành các hoạt động giáo dục và đào tạo tại thành phố này.
Năm 1933, với sự chấp thuận của Đại hội đồng Quốc gia Thổ Nhĩ Kỳ, Gölcük được chỉ định là căn cứ chính của Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ. Cùng năm đó, con tàu mới đầu tiên được đóng tại Nhà máy đóng tàu Hải quân Gölcük, tàu chở dầu TCG Gölcük, đã được đặt ki; và ra mắt vào năm sau. Với việc ký kết Công ước Montreaux năm 1936, chủ quyền của Thổ Nhĩ Kỳ đối với Eo biển Thổ Nhĩ Kỳ đã được quốc tế công nhận và Bộ Tư lệnh Khu vực Phòng thủ được thành lập trên eo biển Bosphorus và Dardanelles, với các Phân đội Hải quân được giao cho các Bộ Tư lệnh này.
Bộ Tư lệnh Lực lượng Hải quân
Lực lượng Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ được đại diện dưới danh nghĩa Hạ viện Hải quân tại Bộ Tổng tham mưu Thổ Nhĩ Kỳ ở Ankara từ năm 1928 đến năm 1949. Sắc lệnh lịch sử của Hội đồng quân sự cấp cao vào ngày 15/8/1949 đã dẫn đến việc thành lập Bộ Tư lệnh Lực lượng Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ (Deniz Kuvvetleri Komutanlığı.) Sau khi Thổ Nhĩ Kỳ gia nhập NATO vào ngày 18/2/1952, Lực lượng Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ được hợp nhất vào các nhánh tổ chức của liên minh.
Kết cấu
Năm 1961, Bộ Tư lệnh Lực lượng Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ được tổ chức thành bốn bộ tư lệnh cấp dưới chính: Bộ Tư lệnh Hạm đội Thổ Nhĩ Kỳ, Bộ Tư lệnh Khu vực Biển Bắc Thổ Nhĩ Kỳ, Bộ Tư lệnh Khu vực Biển Nam Thổ Nhĩ Kỳ và Bộ Tư lệnh Huấn luyện Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ. Năm 1995, Bộ Tư lệnh Huấn luyện Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ được đổi tên thành Bộ Tư lệnh Huấn luyện và Giáo dục Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ.
Cấu trúc hiện tại
Bộ Tư lệnh Hạm đội, Căn cứ Hải quân Gölcük, Kocaeli
– Bộ Tư lệnh Nhóm Hành động Bề mặt, Căn cứ Hải quân Gölcük, Kocaeli.
+ Bộ Tư lệnh Nhóm đặc nhiệm phía Bắc, Căn cứ hải quân Gölcük, Kocaeli.
+ Bộ Tư lệnh nhóm đặc nhiệm phía Tây, Foca, Izmir.
+ Bộ Tư lệnh nhóm đặc nhiệm phía Nam, Aksaz, Muğla.
– Bộ Tư lệnh nhóm tàu ngầm, Căn cứ hải quân Gölcük, Kocaeli.
– Chỉ huy nhóm tàu tuần tra nhanh, İstanbul.
– Bộ Tư lệnh nhóm tác chiến bom mìn, Căn cứ hải quân Erdek, Balikesir.
– Bộ Tư lệnh Nhóm Hỗ trợ Hậu cần, Căn cứ Hải quân Gölcük, Kocaeli.
– Bộ Tư lệnh nhóm hàng không hải quân, Trạm không quân hải quân Cengiz Topel, Kocaeli.
– Bộ Tư lệnh Căn cứ Hải quân Gölcük, Kocaeli.
– Bộ Tư lệnh nhà máy đóng tàu hải quân Golcuk, Kocaeli.
– Chỉ huy trung tâm kiểm soát hàng tồn kho, Kocaeli.
– Bộ Tư lệnh trung tâm tiếp tế hàng hải, Kocaeli.
– Trung tâm đào tạo bề mặt Yıldızlar, Gölcük, Kocaeli.
Bộ Tư lệnh Khu vực Biển Bắc, İstanbul
– Bộ Tư lệnh eo biển Istanbul, Anadolukavağı, Istanbul.
– Bộ Tư lệnh Eo biển Çanakkale, Nara, Çanakkale.
– Bộ Tư lệnh Khu vực Biển Đen, Karadeniz Eregli, Zonguldak.
– Bộ Tư lệnh nhóm tìm kiếm và cứu nạn dưới nước, Beykoz, İstanbul:
+ Ban chỉ huy nhóm cứu nạn.
+ Bộ chỉ huy nhóm phòng thủ dưới nước.
– Bộ Tư lệnh Hải dương học và Thủy văn Hải quân, Çubuklu, İstanbul.
– Bộ Tư lệnh Căn cứ Hải quân Bartin, Bartin.
– Bộ Tư lệnh Bảo tàng Hải quân, Beşiktaş, Istanbul.
– Bộ Tư lệnh nhà máy đóng tàu hải quân Istanbul, Pendik.
Bộ Tư lệnh Khu vực Biển Nam, İzmir
– Bộ Tư lệnh nhóm đặc nhiệm đổ bộ, Foça, İzmir:
+ Bộ chỉ huy lữ đoàn thủy quân lục chiến đổ bộ, Foca, Izmir.
+ Bộ chỉ huy tàu đổ bộ, Foça, İzmir.
– Bộ Tư lệnh căn cứ hải quân Aksaz, Căn cứ hải quân Aksaz, Marmaris.
– Bộ Tư lệnh khu vực Địa Trung Hải, Mersin.
– Bộ Tư lệnh căn cứ hải quân Iskenderun, Iskenderun, Hatay.
– Bộ Tư lệnh khu vực biển Agean, İzmir.
– Bộ Tư lệnh Căn cứ Hải quân Foca, Foca, Izmir.
– Bộ Tư lệnh Bảo trì, Sửa chữa và Kỹ thuật, İzmir.
Bộ Tư lệnh Huấn luyện và Giáo dục Hải quân, İstanbul
– Đội tàu hàng hóa huấn luyện, Tuzla, İstanbul.
– Bộ Tư lệnh Trung tâm Huấn luyện Karamurselbey, Karamursel, Kocaeli.
– Bộ Tư lệnh Trung tâm Huấn luyện Derince, Derince, Kocaeli.
Thủy quân lục chiến và lực lượng đặc biệt
Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ duy trì các đơn vị hàng hải, xử lý vật liệu nổ và các đơn vị hoạt động đặc biệt như:
– Bộ Tư lệnh lữ đoàn thủy quân lục chiến đổ bộ – (tiếng Thổ Nhĩ Kỳ: Bộ chỉ huy Lữ đoàn bộ binh thủy quân lục chiến đổ bộ, AMPHIBI), (Trực thuộc Bộ chỉ huy Nhóm đặc nhiệm đổ bộ).
– Bộ Tư lệnh Nhóm Phòng thủ Dưới nước – (Tiếng Anh: Underwater Defense Group Command, SAS), (Trực thuộc Bộ Tư lệnh Cứu hộ và Dưới nước).
– Bộ Tư lệnh Nhóm tấn công dưới nước – (Tiếng Thổ Nhĩ Kỳ: Bộ chỉ huy Nhóm tấn công dưới nước, SAT), (Trực thuộc Cục Tác chiến Lực lượng Hải quân).
Phương tiện
Tàu và tàu ngầm
Kể từ năm 2023, hải quân vận hành nhiều loại tàu, bao gồm; 1 tàu tấn công đổ bộ / tàu sân bay trực thăng, 16 khinh hạm, 9 tàu hộ vệ, 12 tàu ngầm, 18 tàu tên lửa, 16 tàu tuần tra, 11 tàu chống mìn, 34 tàu đổ bộ, 37 tàu và thuyền phụ trợ. Vào năm 2023, tổng lượng giãn nước của Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ là 292.310,5 tấn.
Máy bay và Xe cộ
Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ vận hành tổng cộng 83 máy bay, bao gồm 15 máy bay cánh cố định, 47 trực thăng và 21 máy bay không người lái.
Máy bay cánh cố định
– ATR 72 MPA 72-600 MPA, 72-600 Vận chuyển. Tuần tra hàng hải (ASW / ASuW), vận tải. 5 chiếc. Đang được nâng cấp bởi Turkish Aerospace Industries 1 theo đơn đặt hàng.
– CASA CN-235 CN-235-100M. Tuần tra hàng hải (ASW/ASuW). 6 chiếc. Được sản xuất theo giấy phép của TAI. Hệ thống điện tử được nâng cấp bởi Thales.
– TB SOCATA family TB-20. Máy bay huấn luyện. 4 chiếc.
Máy bay trực thăng
– Sikorsky S-70B-28 Seahawk (S-70B-28). Trực thăng hàng hải (ASW/ASuW). 24 chiếc.
– Agusta-Bell AB-212 ASW. Máy bay trực thăng hàng hải (ASW). Tác chiến chống ngầm, tiện ích. 13 chiếc.
– AH-1 SuperCobra (AH-1W). Máy bay trực thăng tấn công. 10 chiếc. Các máy bay trực thăng do Quân đội Thổ Nhĩ Kỳ vận hành sẽ được chuyển giao cho Hải quân để biên chế trên TCG Anadolu.
Xe không người lái
– TAI Anka UCAV (Anka-B với SAR và Anka S). 8 chiếc. Được trang bị hệ thống nhận dạng tự động và radar khẩu độ tổng hợp (SAR).
– Bayraktar TB2 UCAV (TCB TB-2). 10 chiếc.
– TAI Aksungur UCAV. 3 chiếc. Được trang bị Satcom.
Xe bọc thép
– Otokar Cobra II ( Xe cơ động bộ binh / MRAP). Được sử dụng bởi Thủy quân lục chiến đổ bộ.
– BMC Vuran (Xe cơ động bộ binh / MRAP). Được sử dụng bởi Thủy quân lục chiến đổ bộ.
– FNSS ZAHA (Xe tấn công đổ bộ/ Xe chở quân bọc thép). 27 chiếc theo đơn đặt hàng. Những đợt giao hàng đầu tiên đã bắt đầu.
Súng xách tay
– Canik TP9.
– Sarsılmaz SAR9.
– Kilinc 2000 Light.
– Zigana T.
– Beretta 92FS.
– Girsan Regard Compact.
– Sig Sauer P226.
– Glock 17.
Súng tiểu liên
– HK MP5.
– SAR 109T.
– CZ Scorpion EVO 3.
Súng ngắn
– Ithaca Model 37.
– UTAS UTS-15.
Súng bắn tỉa
– KNT-76.
– SVD Dragunov.
– RemingtonXM2010.
– JNG-90.
– Sig Sauer SSG3000.
– Barrett M82.
– Barrett M95.
Súng máy
– MG3.
– FN Minimi 7.62 TR.
– M249 SAW.
– M2.
Súng trường tấn công
– MKEK MPT-76.
– MKEK MPT-55.
– HK33E.
– HK G3.
– AKM.
– Colt M4.
– Springfied M14.
Súng phóng lựu
– AK-40GL.
– MKEK T-40.
– M203.
– Mark 19.
Tương lai của Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ
Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ hiện đang trải qua một số chương trình hiện đại hóa để thay thế các thiết bị cũ kỹ. Tính đến năm 2022, các dự án hiện đại hóa chính như sau:
Tàu & Tàu ngầm
Dự án tàu tấn công đổ bộ đa năng (LHD)
Tàu tấn công đổ bộ/tàu sân bay TCG Anadolu (L-400) dự kiến sẽ đi vào hoạt động vào năm 2021. Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ hiện đang lên kế hoạch đóng một tàu chị em, được đặt tên là TCG Trakya.
TCG Anadolu, sẽ là kỳ hạm khi được chuyển giao cho Lực lượng Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ, cũng sẽ là nền tảng chiến tranh lớn nhất trong lịch sử của Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ. Tàu tấn công đổ bộ dự kiến sẽ tiếp nhận một phi đội máy bay không người lái Bayraktar TB3.
Tàu đổ bộ xe tăng lớp Bayraktar
Hai trong số các tàu được phát triển cho yêu cầu tàu đổ bộ xe tăng (LST) hiện đại của Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ đã phục vụ thành công Lực lượng Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ. Tàu lớp Bayraktar, tàu LST lớn nhất thế giới. Dự kiến bàn giao 2 tàu LST lớp Bayraktar cho Lực lượng Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ vào năm 2023-2024.
Các con tàu có nội thất rộng rãi, bệnh viện, đường dốc tải nặng phía trước và phía sau, đường dốc cung cấp lối vào boong trên, khả năng chở 400 nhân viên đổ bộ, khả năng thả và thu gom mìn, 4 phương tiện khai thác LCVP có thể di chuyển khỏi tàu.
Tàu khu trục phòng không lớp TF-2000
Tổng cộng 15 tàu thuộc ba loại (tàu hộ vệ (Ada Class), khinh hạm (I Class) và tàu khu trục (TF-2000 Class)) sẽ được đóng trong khuôn khổ dự án Tàu quốc gia (MILGEM), nhằm đáp ứng nhu cầu tàu chiến của Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ thông qua các phương tiện quốc gia. 4 tàu đầu tiên được đóng trong phạm vi này, tàu hộ tống TCG Heybeliada (F-511), TCG Büyükada (F-512), TCG Burgazada (F-513) và TCG Kınalıada (F-514), đã được chuyển giao cho Lực lượng Hải quân Yêu cầu.
Các hoạt động thiết kế tàu khu trục AAW lớp TF-2000, giai đoạn cuối của Dự án MILGEM, được Văn phòng Dự án Thiết kế (DPO) của Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ bắt đầu vào năm 2017. Ban đầu, 4 tàu sẽ được đóng, với tùy chọn đóng đến 8 trong tổng số. Tàu khu trục lớp TF-2000 đầu tiên dự kiến được chuyển giao cho Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ vào năm 2027.
Khinh hạm lớp Istanbul
Chương trình khinh hạm lớp I đã được triển khai để chế tạo 4 khinh hạm nhằm thay thế các khinh hạm lớp Yavuz đã cũ vào giữa những năm 2020. Được phát triển theo chương trình tàu chiến nội địa MILGEM, lớp Istanbul là biến thể mở rộng của tàu hộ vệ tác chiến chống ngầm lớp Ada. Các khinh hạm lớp I sẽ có khả năng chứa nhiên liệu và phạm vi hoạt động tăng khoảng 50% so với các tàu hộ vệ lớp Ada.
Khinh hạm lớp Istanbul đầu tiên TCG İstanbul được hạ thủy vào ngày 23/1/2021. Dự kiến các cuộc thử nghiệm nghiệm thu sẽ hoàn thành vào tháng 1/2023 và con tàu sẽ được bàn giao vào tháng 9/2023.
Hiện đại hóa khinh hạm lớp Barbaros
Với Dự án hiện đại hóa nửa vòng đời của khinh hạm lớp Barbaros đã diễn ra trong một thời gian dài, nhằm mục đích loại bỏ các hệ thống chiến đấu hiện có của 4 khinh hạm lớp Barbaros đã đăng ký trong kho của Bộ Tư lệnh Lực lượng Hải quân và trang bị cho chúng các hệ thống được phát triển tại địa phương và quốc gia bởi tập đoàn Aselsan – Havelsan phù hợp với yêu cầu của thời đại.
Theo kế hoạch, việc hiện đại hóa con tàu đầu tiên được trang bị hệ thống nội địa sẽ hoàn thành vào tháng 2/2022 và con tàu sẽ được đưa vào sử dụng.
Tàu ngầm lớp Reis
Các tàu lớp Type 214 được coi là tàu đầu tiên của Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ do công nghệ đẩy không phụ thuộc vào không khí (AIP) được thực hiện nhờ công nghệ pin nhiên liệu. Truyền thông Thổ Nhĩ Kỳ đưa tin, các tàu này cũng có thể triển khai ngư lôi và tên lửa chống hạm hạng nặng, đồng thời rải thủy lôi nhằm vào các mục tiêu, cả trên biển và trên bộ. Ngoài Piri Reis, 5 tàu nữa của dự án dự kiến sẽ ra khơi vào năm 2027. Khi Piri Reis được triển khai ra biển, việc trang bị cho tàu ngầm Hızırreis thứ hai của dự án và các giai đoạn sản xuất thân tàu của 2 tàu đang diễn ra. Vào năm 2015, Nhà máy đóng tàu hải quân Golcuk đã bắt đầu chương trình 10 năm để đóng 6 tàu ngầm Type 214, được người dân địa phương gọi là tàu ngầm lớp Reis với công nghệ từ Thyssenkrupp Marine Systems của Đức.
Hiện đại hóa tàu ngầm lớp Preveze
Dự án hiện đại hóa nửa vòng đời của tàu ngầm lớp Preveze bao gồm việc hiện đại hóa các tàu ngầm TCG Preveze (S-353), TCG Sakarya (S-354), TCG 18 Mart (S-355) và TCG Anafartalar (S-356) trong kho của Bộ Tư lệnh Lực lượng Hải quân. Các hoạt động hiện đại hóa được thực hiện bởi STM-ASELSAN-HAVELSAN và ASFAT Partnership.
Trong quá trình hiện đại hóa, nó được lên kế hoạch thực hiện các hoạt động mua sắm Hệ thống định vị quán tính, Hệ thống đo độ mặn-độ sâu-mật độ, Ăng-ten nổi, Cột liên lạc vệ tinh, Hệ thống kính tiềm vọng tấn công và điều hướng, Hệ thống liên lạc khẩn cấp dưới nước, Hệ thống nước làm mát, Tĩnh Hệ thống chuyển đổi và làm mát không khí của STM.
USV
USV vũ trang ULAQ
ULAQ là Phương tiện bề mặt không người lái có vũ trang AUSV (Armed Unmanned Surface Vehicle) bản địa và được phát triển tại địa phương. Phương tiện này đang được phát triển bởi liên doanh giữa Ares Shipyard và METEKSAN. Theo kế hoạch, con tàu này sẽ được trang bị 4 hệ thống tên lửa chống tăng Cirit và 2 hệ thống tên lửa chống tăng L-UMTAS do Roketsan cung cấp. Hơn nữa, ULAQ dự kiến sẽ có phạm vi bay dài 400 km với tốc độ tối đa 65 km/h. Tàu được lên kế hoạch hoạt động trong các nhiệm vụ như trinh sát, giám sát và tình báo, chiến tranh trên mặt nước, chiến tranh phi đối xứng, hộ tống vũ trang và bảo vệ lực lượng, và an ninh cơ sở chiến lược. Hiện tại, dự án đang được thử nghiệm trên biển và sẽ bắt đầu bắn thử nghiệm trong quý III năm 2021. Cuộc thử nghiệm bắn đầu tiên của tàu đã hoàn thành vào ngày 26/5/2021 bằng cách tiêu diệt một mục tiêu được chỉ định bằng Tên lửa Roketsan Cirit.
Máy bay, UAV & UCAV
UCAV Baykar MIUS Kızılelma
Baykar MIUS Kızılelma là một UCAV động cơ phản lực được thiết kế để hoạt động trên TCG Anadolu. Chuyến bay đầu tiên của nó đã hoàn thành thành công vào ngày 14/12/2022.
UCAV Bayraktar TB3
Vào tháng 2/2021, Chủ tịch Chủ tịch Tập đoàn Công nghiệp Quốc phòng (SSB) Ismail Demir đã công bố một loại UAV mới đang được Baykar phát triển, dự kiến sẽ trang bị cho tàu tấn công đổ bộ đầu tiên của Thổ Nhĩ Kỳ, TCG Anadolu. Máy bay mới đang được phát triển là phiên bản hải quân của Bayraktar TB2 được trang bị động cơ địa phương do TEI phát triển. Theo kế hoạch ban đầu, con tàu dự kiến sẽ được trang bị máy bay chiến đấu F-35B nhưng sau khi Thổ Nhĩ Kỳ loại khỏi chương trình mua sắm, con tàu đã phải trải qua một quá trình sửa đổi để có thể chứa UAV. Ông Demir tuyên bố rằng có khoảng từ 30 đến 50 chiếc UAV Bayraktar TB3 cánh gập sẽ có thể hạ cánh và cất cánh bằng boong tàu Anadolu.
Bảo tàng Hải quân Istanbul
Bảo tàng Hải quân Istanbul nằm ở quận Beşiktaş của Istanbul, Thổ Nhĩ Kỳ. Nó được thành lập vào năm 1897 bởi Bộ trưởng Hải quân Ottoman (Bộ trưởng Hải quân) Bozcaadalı Hasan Hüsnü Pasha.
Bảo tàng chứa một bộ sưu tập hiện vật quân sự quan trọng liên quan đến Hải quân Ottoman. Trong lĩnh vực hàng hải, đây là bảo tàng lớn nhất của Thổ Nhĩ Kỳ, với rất nhiều bộ sưu tập. Khoảng 20.000 hiện vật có mặt trong bộ sưu tập của nó, bao gồm cả chiếc thuyền buồm của Hải quân Ottoman cuối thế kỷ XVI hoặc đầu thế kỷ XVII được gọi là Tarihi Kadırga, được xây dựng trong thời kỳ giữa các triều đại của Sultan Murad III (1574-1595) và Sultan Mehmed IV (1648-1687), bằng chứng là xác định niên đại bằng carbon phóng xạ AMS và nghiên cứu dendrochronological. Con tàu là phòng trưng bày nguyên bản duy nhất còn sót lại trên thế giới, và có thân tàu bằng gỗ được bảo dưỡng liên tục lâu đời nhất thế giới.
Được kết nối với Bộ Tư lệnh Lực lượng Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ, đây cũng là bảo tàng quân sự đầu tiên của đất nước.
Vào đầu thế kỷ XXI, một tòa nhà triển lãm mới đã được xây dựng. Việc xây dựng bắt đầu vào năm 2008 và tòa nhà được mở cửa trở lại vào ngày 4/10/2013. Nó có hai tầng trên mặt đất và một tầng hầm, tất cả đều có diện tích 20.000 m2.
Tầng hầm bao gồm nhiều vật dụng khác nhau như tượng bù nhìn, đồ trang trí của tàu hải quân, mô hình tàu và các mảnh của chuỗi Byzantine được sử dụng để chặn lối vào của Golden Horn trong cuộc chinh phục Constantinople (Istanbul) của Ottoman vào năm 1453. Trong tầng hầm đầu tiên và tầng hai, một số lượng lớn các caïques của hoàng gia và khác được trưng bày.
Nhiều hạng mục triển lãm đã trải qua các công việc phục hồi và bảo tồn đặc biệt do nguyên liệu thô bị biến dạng do nhiệt độ, ánh sáng, độ ẩm, điều kiện khí quyển, phá hoại và các yếu tố khác.
Cấp bậc của Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ
Sĩ quan
– OF-10: Büyük amiral (Grand admiral, Đại đô đốc).
– OF-9: Genelkurmay başkanlığı (Chief of the General Staff, Tổng TMT).
– OF-9: Oramiral (Admiral, Đô đốc).
– OF-8: Koramiral (Vice Admiral, Phó Đô đốc).
– OF-7: Tümamiral (Rear Admiral, Chuẩn Đô đốc).
– OF-6: Tuğamiral (Commodore, Chuẩn tướng).
– OF-5: Albay (Colonel, Đại tá).
– OF-4: Yarbay (Lieutenant Colonel, Trung tá).
– OF-3: Binbaşı (Major, Thiếu tá).
– OF-2: Yüzbaşı (Captain, Đại úy).
– OF-1: Üsteğmen (First Lieutenant, Thượng úy).
– OF-1: Teğmen (Lieutenant, Trung úy).
– OF-1: Asteğmen (Ensign, Thiếu úy).
– OF(D): Bahriyeli (Marine, Học viên sĩ quan).
Hạ sĩ quan, binh sĩ
– OR-9: Astsubay kıdemli başçavuş (Petty Officer Senior Sergeant Major, Thượng tiểu quan cấp cao).
– OR-8: Astsubay başçavuş (Petty Officer Sergeant Major, Thượng tiểu quan).
– OR-7: Astsubay kıdemli üstçavuş (Petty Officer Senior Chief Sergeant, Trung tiểu quan cấp cao).
– OR-7: Astsubay üstçavuş (Petty Officer Chief Sergeant, Thượng tiểu quan chính).
– OR-6: Astsubay kıdemli çavuş (Petty Officer Senior Sergeant, Trung tiểu sĩ quan thượng).
– OR-6: Astsubay çavuş (Petty Officer Sergeant, Trung tiểu quan trưởng).
– OR-5: Astsubay astçavuş (Petty Officer Sergeant, Trung tiểu quan).
– OR-4: Uzman çavuş (Specialist Sergeant, Thượng sĩ chuyên viên).
– OR-3: Çavuş (Sergeant, Trung sĩ).
– OR-2: Uzman onbaşı (Specialist Corporal, Hạ sĩ chuyên viên).
– OR-1: Onbaşı (Corporal, Hạ sĩ).
– OR-1: Er (Private, Bình nhì).
Những người không nói tiếng Thổ Nhĩ Kỳ có thể muốn biết rằng OF3, OF2 và OR2 lần lượt được dịch theo nghĩa đen là “Người đứng đầu 1000”, “Người đứng đầu 100” và “Người đứng đầu 10 người”.