TÊN LỬA CHỐNG HẠM TẦM TRUNG YJ-82 (C-802)

Tổng quan:
– Trọng lượng quả tên lửa: 715 kg
– Trọng lượng đầu đạn: 165 kg
– Chiều dài quả tên lửa: 6392 mm
– Đường kính thân: 360 mm
– Sải cánh: 1180 mm (720 khi gấp lại)
– Phạm vi chiến đấu: 15-120 km (lên đến 180 km đối với C-802A)
– Tốc độ bay: Mach 0.8-0.9
– Độ cao bay: 50-120 m.

1. radar CNS; 2. đầu đạn; 3. máy lái tự động; 4. cánh gấp; 5. động cơ tuabin phản lực;
6. bánh lái; 7. bộ gia tốc; 8. cửa hút gió; 9. bình nhiên liệu.

Tên lửa chống hạm chiến thuật tầm trung Yingji-82 (Yingji có nghĩa là Ưng Kích, định danh xuất khẩu là C-802) là phiên bản nâng cấp của tên lửa chống hạm YJ-81 (C-801A) và được thiết kế để trang bị cho các tàu mặt nước, tàu ngầm, hải đội ven biển và máy bay.

C-802 được phát triển bởi Học viện Công nghệ Cơ điện Trung Quốc CHETA (China Electro-Mechanical Technology Academy) đặt tại Hải Đăng. C-802 được trình diễn lần đầu tiên vào năm 1989.

Nó là một bộ phận trong vũ khí của máy bay ném bom siêu âm FB-7, máy bay chiến đấu-ném bom Q-5 và máy bay chiến đấu đa năng thế hệ thứ 4 J-10 do các công ty Thành Đô và Thẩm Dương Trung Quốc phát triển.

Tên lửa C-801 và C-802 của Hải quân Trung Quốc được trang bị các tàu khu trục lớp: Lữ Hải 167, Lữ Hộ 112, Luda 166, Luda 109, các khinh hạm lớp: Giang Hộ-III (Type 053HT), Giang Vệ, tàu tên lửa lớp Hậu Kiến. Tàu ngầm diesel-điện Type 039 (lớp Tống) có khả năng phóng tên lửa C-802. Năm 2005, một phiên bản nâng cấp của tên lửa đã được phát triển, được đặt tên là C-802A.

Iran đã lên kế hoạch mua một lô lớn tên lửa C-802 và C-801 của Trung Quốc. Một phần những giao dịch mua này đã được thực hiện, nhưng sau đó, trước sức ép của Mỹ, Trung Quốc buộc phải từ chối tiếp tục cung cấp thêm cho Iran để đổi lấy việc mở rộng quan hệ quân sự và kinh tế với Mỹ dưới hình thức viện trợ tài chính và xuất khẩu công nghệ giá trị ít nhất là 7 tỷ USD. Tuy nhiên, vào tháng 10/2000, Iran công bố một cuộc tập trận hàng hải kéo dài 8 ngày ở eo biển Hormuz và Vịnh Oman, trong đó một phiên bản mới của tên lửa C-802 đã được thử nghiệm. Tên lửa này là kết quả của chương trình hiện đại hóa C-802 chung với CHDCND Triều Tiên.

Tên lửa hiện đang được biên chế cho lực lượng hải quân của Algeria, Bangladesh, Indonesia, Iran, Pakistan, Thái Lan và Myanmar.

NATO định danh tên lửa là CSS-C-8 SACCADE.

Trên cơ sở C-802, một tên lửa chống hạm mới YJ-83 đã được phát triển, có tầm bắn mở rộng lên đến 200 km, hệ thống điều khiển mới và tốc độ siêu thanh (Mach 1.5) ở giai đoạn cuối của quỹ đạo.

Tên lửa C-802 khác với nguyên mẫu của nó – C-801A nhờ sử dụng động cơ tuabin phản lực thay vì nhiên liệu rắn. Nhờ đó, tầm bắn hiệu quả tối đa của tên lửa đã được tăng lên 50% và đạt 120 km.

Tên lửa C-802 được chế tạo trên sơ đồ khí động học thông thường với cánh gấp hình tam giác hình chữ thập có độ dài nhỏ, lỗ hút khí TRD nằm ở bề mặt dưới của thân tên lửa. Tên lửa phóng từ tàu và mặt đất có bộ gia tốc nhiên liệu rắn được trang bị bộ cánh lái phát triển. Tên lửa này được trang bị radar một chiều chủ động CNS hoạt động ở dải tần 10-20 GHz và thiết bị nhận lệnh hiệu chỉnh từ tàu sân bay, được sử dụng trong phần ban đầu của quỹ đạo để bắt mục tiêu bằng đầu điều khiển. Nhà phát triển đưa ra các tùy chọn C-802 được trang bị thêm hệ thống con định vị vệ tinh GLONASS / GPS. Đầu đạn chiến đấu loại xuyên giáp và nổ cao.

Xác suất bắn trúng mục tiêu, ngay cả trong điều kiện tăng cường phản công từ đối phương là 75%. EPR thấp, độ cao bay thấp và tổ hợp chế áp gây nhiễu của tên lửa gây khó khăn cho việc đánh chặn tên lửa. Độ cao bay trên đoạn quỹ đạo hành trình là 20-30 m, trên đoạn quỹ đạo cuối cùng tên lửa hạ độ cao 5-7 mét và thực hiện cơ động phòng không.

Với mục đích phòng thủ bờ biển, tổ hợp được đặt trên khung gầm xe tải, bệ phóng chở 3 container tiết diện hình chữ nhật, nằm trên khung nâng. Mỗi khẩu đội bao gồm 4 bệ phóng, một trạm radar và một phương tiện hỗ trợ.

Lần đầu tiên sử dụng hệ thống SAM S-200 diễn ra vào năm 1982 tại Syria, nơi chiếc E-2C “Hawkeye” DRLO ở khoảng cách 190 km bị bắn hạ, sau đó biên đội tàu sân bay Mỹ rút khỏi bờ biển Liban. Các tổ hợp S-200 của Libya đã tham gia đẩy lùi một cuộc tấn công của máy bay ném bom FB-111 của Mỹ và có thể bắn hạ một máy bay ném bom.

Trên cơ sở tên lửa phòng không 5B28 của tổ hợp S-200B, một phòng thí nghiệm bay siêu âm “Cold” đã được tạo ra để thử nghiệm động cơ phản lực không khí dòng trực tiếp siêu âm. Việc lựa chọn tên lửa này dựa trên thực tế là các thông số về đường bay của nó gần với các thông số cần thiết cho các chuyến bay thử nghiệm của Hệ thống đẩy siêu âm. Tên lửa chi phí thấp tuy nhiên đã ngừng hoạt động. Đầu đạn chiến đấu của tên lửa được thay thế bằng các khoang đầu của GLL “Kholod”, nơi chứa hệ thống điều khiển bay, một thùng chứa hydro lỏng với hệ thống chuyển vị, hệ thống điều khiển lưu lượng hydro với các thiết bị đo lường và sau cùng là cấu hình đối xứng trục HPVRD E-57./.

Xem thêm: Tên lửa Tomahawk, Harpoon, Exocet, Aster, Otomat, YJ-8, YJ-12, YJ-62, YJ-83, YJ-91, Moskit, Zircon, Oniks, Kalibr, Kinzhal, BrahMos, BrahMos-II

Bài viết được đề xuất

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *