TẠM BIỆT U40

Chả bao giờ mình quan tâm mấy đến sinh nhật, ngoại trừ cái lần này năm 2016, khi mà cả đoàn công tác của bọn mình đi có được một dịp rảnh rang hiếm hoi ở thành phố Kaliningrad, Nga.

Thức dậy sớm vào cái ngày ấy, cầm điện thoại thấy đỏ rực tin nhắn, giật mình, đã full 40.

Dòng thời gian trôi, chả biết lí giải thế nào về thành công, về quá khứ. Một người bạn nhắc rằng đã chính thức U50 mới thấy chột dạ. Điều lớn lao như vậy mà đúng đấy, đến rồi đấy!

Hôm qua cắt tóc thấy sợi bạc nhiều hơn, cảm giác mình đang đứng trên thời gian dạt đi theo dòng đời, ngoái lại như để tua nhanh những gì đã qua, vài điều ngẫu nhiên, vài điều như tiền định!

Mình nhiều lần nói với người nước ngoài rằng người Việt vốn không coi trọng ngày sinh bằng ngày mất. Có người cả đời chẳng tổ chức sinh nhật bao giờ, có người có lẽ chả biết chính ngày sinh của mình vào ngày nào, nhưng mất đi thì gần như chắc chắn, năm nào cũng được con cháu cúng giỗ đúng ngày.

Mình hình như chỉ chính thức tổ chức SN duy nhất một lần, lâu lắm rồi. Lần khác không chính thức ở một thành phố xa xôi, tại một quầy bar với các bạn quốc tế từ mươi nước gì đó mà ở đấy mình kí sẵn một tập hoá đơn, ai uống gì xé một tờ, viết tên thứ mình dùng và nhận từ quầy bar. Lần khác được một cô bạn cũ lặn lội đến tận nơi mình ghé qua vì công việc, bạn tổ chức ở một nhà hàng mời cơm mình và vợ con, chúc mừng sinh nhật và tặng quà. Lần khác trùng với công việc của đơn vị, vài bạn quốc tế tặng quà nhưng mình không chọn mở quà tại bữa cơm đó. Tất cả về SN mình chỉ nhớ có vậy.

Ngày nay nhờ mạng XH, SN được máy móc nó nhắc. Riêng mình, nó đặc biệt hơn do đang dùng số điện thoại “012 17 07 1976”. Không thể không nhắc lại và một lần nữa cảm ơn cô bạn học đã tặng mình số điện thoại đó. Cái đầu số 0-1-2 mình hay gọi đùa là “tay trắng làm lên – một vợ – hai con”, mình vì thế quý nó hơn bất kì đầu số nào khác (chưa kể thẻ đảng của mình có ba ngày giống nhau).

SN tròn 40 này cũng trùng sự kiện với một hoạt động của đơn vị. Không hẹn mà nên. Mình cùng anh em đến thành phố quê hương của hổ phách. Thời tiết có nắng có mưa. Có người nói với mình rằng người Nga không thích tổ chức SN lần thứ 40. Mình thì chả quan trọng. Cũng như bao SN trước, không có cảm nhận gì rõ về sự kiện này. Ngồi đọc, xem tin nhắn bạn bè gửi và nhớ về họ, như một dịp để nhận ra nhau giữa bộn bề cuộc sống. Trong số đó bao nhiêu người mình không biết hoặc đã quên ngày sinh của họ.

Từ cả chục ngày trước có người vì nhầm lẫn đã gửi lời chúc rồi. Ôi, sự nhầm lẫn mới ngọt ngào làm sao! Có người khác cũng đã gửi quà sớm hết sức ý nghĩa khi mà nó đã vượt trùng dương đến với mình khi đang gặp bão trên biển. Người khác thì đợi đúng thời khắc đầu tiên của ngày để gửi lời chúc… Mình thôi không nhắc lại niềm vui riêng vì những điều tuyệt vời ấy, để mọi người cảm nhận!

Cảm ơn tất cả! Tạ lỗi tất cả khi mà chính mình đã không nhớ SN của những người bạn của mình mà vẫn nhận được lời chúc từ họ!

Facebook Lee Long, 18/7/2016, Kaliningrad

Bài viết được đề xuất

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *